Xưa nay, con người vẫn luôn mơ ước trò chuyện được với người chết bởi họ tin rằng linh hồn vẫn tiếp tục tồn tại ngay cả sau cái chết. Các nhà ngoại cảm hay các chuyên gia tâm linh ở thế kỷ 19 đã cố tìm cách để nói chuyện với những linh hồn.
Xác chết trong hầm rượu
Tại Hydesville, một thị trấn nhỏ ở bang New York, có gia đình nhà Fox gồm hai vợ chồng cùng các cô con gái là Margaret 14 tuổi và Kate 11 tuổi sống trong một căn nhà mà người ta đồn rằng bị ma ám. Mọi người trong gia đình thường xuyên nghe thấy tiếng gõ trong nhà nhưng không biết nó xuất phát từ đâu mặc dù đã nhiều lần sục sạo tìm kiếm khắp nơi. Đến năm 1848 thì tiếng gõ trở nên ngày càng dồn dập khiến những người trong nhà không tài nào ngủ được. Do không kiềm chế được nên, vào đêm 31 tháng 3, cô bé Kate đã lớn tiếng thách thức kẻ phá phách trả lời các câu hỏi của cô. Cả gia đình sững sờ khi “hôn mà” (vì từ lầu gia đình đã không còn tin tiếng động đó là do người gây ra) đáp trả bằng hàng loạt tiếng gõ ấm ĩ.

Biết được tin này, một người sống ở Rochester, một thành phố gắn đó, đã đưa ra một sáng kiến: gia đình giao hẹn với hồn ma là sẽ đọc to từng chữ trong bảng chữ, đến chữ nào mà hồn ma muốn chọn thì nó sẽ gõ vào vách. Thế là từ đó gia đình nhà Fox đã tìm ra được cách thức giao tiếp với hồn ma. Hồn ma cho biết nó tên Charles B. Roma, lúc sinh thời làm nghề bán hàng rong. Năm năm trước, Charles bị một người cư ngụ ở ngôi nhà này trước đây cắt cổ chết để cướp tiền bạc rồi sau đó vùi xác anh ta trong hầm rượu.
Phát hiện mới
Sau thời gian sục sạo tìm kiếm, cuối cùng người ta tìm thấy dưới mặt đất khoảng 1,5 mét có mớ tóc và vài mẩu xương mà một nhà chuyên môn xác định là xương người. Điều lạ lùng là lời tố cáo của hồn ma đã được xác nhận lần thứ hai, sau đó 56 năm, khi một bộ xương gắn như nguyên vẹn được tìm thấy dưới một bức tường đổ nát của ngôi nhà. Bên cạnh bộ xương là một hộp thiếc đựng các món hàng rong. Hiện chiếc hộp này đang được lưu giữ ở Lilydale, nơi được xem là tổng hành dinh của hoạt động thông linh. Tuy nhiên, dù đã nỗ lực tìm kiếm nhưng người ta vẫn không phát hiện thấy dấu vết của bất kỳ người nào mang tên Charles Roman trong hồ sơ lưu trữ. Sự kỳ lạ này vẫn không làm nản lòng các tín đồ thông linh học. Theo họ thì các hồn ma mặc dù cung cấp thông tin chính xác nhưng cũng thường xuyên nói sai họ tên của mình.
Những chiếc bàn xoay
Sau khi sự kiện năm 1848 xảy ra được một thời gian thì gia đình nhà Fox dọn đi nơi khác vì muốn được yên tĩnh. Nhưng sau khi đến cần nhà mới thì hiện tượng này lại tái diễn. Họ lại nghe thấy những tiếng gõ trên vách tường. Hiện tượng này luôn xảy ra mỗi khi có sự hiện diện của hai chị em Margaret và Kate. Tin đồn nhanh chóng lan ra khiến nhiều người đổ xô đến vì tin rằng họ đã tìm được cách nói chuyện với người chết. Ngày 14 tháng 11 năm 1849; các môn sinh của thuyết duy linh lần đầu tiên tập hợp ở Rochester xung quanh hai cô con gái của gia đình Fox.

Một bản nghiên cứu được lập ra với mục đích quan sát các biểu hiện thông linh. Sau đó Kate và Margaret cùng mẹ thực hiện những chuyến lưu diễn nói chuyện với người chết ở khắp Hoa Kỳ và sang tận Anh Quốc. Chuyến đi nào của họ cũng thành công rực rỡ. Kể từ đó; họ không cần đợi sự tình cờ giúp họ nói chuyện với người chết nữa mà là khiến người chết nói chuyện với họ trước bằng cách tập trung khả năng chú ý vào những chiếc bàn tròn để buộc chúng phải nhúc nhích mỗi khi người chết muốn nói chuyện. Câu hồn bằng bàn xoay ra đời từ đó.
Gợi ý từ ban biên tập:
- Alpaca, kho báu trên rặng núi Andes
- Muôn mặt cờ vua trong lịch sử
- Cuộc chiến giữa trà và thuốc phiện thế kỷ 19
Những nhà thông linh nổi tiếng
Nhưng báo chí nói chung vẫn luôn chỉ trích hai chị em, còn Giáo Hội thì cực lực phản đối việc làm của hai cô. Chẳng bao lâu sau, nhiều cuộc tranh cãi đã nổ ra nhắm vào Kate và Margaret. Năm 1888, Margaret thú nhận rằng tất cả những hiện tượng này là do hai chị em bày trò ra. Câu chuyện cầu hồn tưởng như chấm dứt ở đây nhưng đến ngày 16 tháng 11 năm 1889 thì Margaret đã nói ngược lại và quả quyết là có người đưa cô tiền và ép cô nói thế… Thực ra thì dù cầu chuyện này có là thực hay giả thì cũng chẳng quan trọng bởi vì lúc này những người nổi tiếng đã quá say mê với trò câu hổn (văn hào Victor Hugo, nhà thiên văn Camille Flammarion và tiểu thuyết gia Arthur Conan Doyle là những người cùng đứng tên sáng tác Câu chuyện thông linh trong những năm 1920) còn các tổ chức thông linh, như Hội nghiên cứu tâm linh thành lập năm 1882 thì ngày càng có nhiều người gia nhập.
Nhà Thông Linh Allan Kardec
Allan Kardec (1804-1869) tên thật là Hippolyte Léon Denizard Rivail. Ông hành nghề bác sĩ và là người đưa thuật thông linh vào đất Pháp. Cái tên “thông linh” (spiritism) là do chính ông đặt ra.
Năm 1850, Kardec nghiên cứu hiện tượng thông linh thông qua hai cô con gái một người bạn. cả hai cô gái này đều là những động nữ. Năm 1856 ông cho xuất bản một tác phẩm mang tựa đề Quyển sách về các linh hồn, trong đó ông tổng hợp lại nhiều cuộc “trò chuyện” với thế giới bên kia. Tác phẩm này lập tức thành công vang dội. Năm 1858 ông sáng lập Hội nghiên cứu tâm lý và một thời gian sau thì thành lập tờ Tạp chí thông linh ông tham dự nhiều hội nghị ở Paris cũng như ở các tỉnh khác và trở nên nổi tiếng. Cả hoàng đế Napoleon III cũng rất thích thú được thảo luận đề tài này với ông.
Theo Kardec thì con người tiến hóa về mặt tâm linh nhờ đẩu thai nhiều lần. Bản thân công sở df chọn cho mình bút danh Kardec cũng bởi ông được một linh hôn cho biết trước đây ông từng sinh sống ở xứ Gaule dưới cái tên này. Theo ông thì trước khi đầu thai vào một thân thể khác thì linh hồn đã mang cá tính riêng mà nó giữ lại sau khi rời khỏi thể xác.