Aristotle xứ Stagira (sống từ năm 384 đến 322 TCN) là một triết gia Hy Lạp. Ông đi tiên phong trong việc nghiên cứu một cách khoa học và có hệ thống hầu như mọi lĩnh vực tri thức của nhân loại. Thời đó, ông được gọi là “người đàn ông hiểu biết mọi thứ” và về sau danh tiếng ngày càng rộng lớn đến mức người ta chỉ đơn giản gọi ông là “Nhà Triết Học“.
Ông đóng góp một khái niệm hoàn toàn mới cho thế giới: siêu hình học. Nguồn gốc của siêu hình học đến từ việc ông (hoặc một học trò của ông) đặt cuốn sách bàn về triết học trừu tượng phía sau cuốn sách về vật lý (“siêu hình học” theo nghĩa đen là “sau vật lý”). Ông cũng góp phần chuẩn hóa cách thức thông tin được thu thập, phân tích, diễn giải, và truyền tải trong rất nhiều lĩnh vực khác nhau.
Trong thời kỳ Trung cổ muộn (khoảng từ năm 1300 đến 1500), Aristotle được gọi là “Bậc thầy”. Điển hình nhất là trong tác phẩm Inferno của Dante – tác giả thậm chí không cần nêu tên mà người ta vẫn nhận ra Aristotle. Biệt hiệu này hoàn toàn phù hợp vì Aristotle đã viết và được coi là bậc thầy trong vô vàn các lĩnh vực như sinh học, chính trị, siêu hình học, nông nghiệp, văn học, thực vật học, y học, toán học, vật lý, đạo đức, logic, và sân khấu. Ông, cùng với Socrates và Plato, tạo nên bộ ba những nhà triết học Hy Lạp vĩ đại nhất mọi thời đại.
Plato (khoảng 424/423-348/347 TCN) là học trò của Socrates (khoảng 469/470-399 TCN) và Aristotle lại là học trò của Plato. Dù cả thầy và trò bất đồng ý kiến về một phương diện trọng yếu trong triết học của Plato – lý thuyết về một thế giới Ý niệm cao siêu hơn – điều này không gây rạn nứt giữa họ (trái với quan điểm của nhiều học giả). Thậm chí, Aristotle còn dùng lý thuyết của Plato làm nền tảng để phát triển những tư tưởng độc đáo của riêng mình. Dù không công nhận Lý thuyết Ý niệm, ông chưa bao giờ phủ nhận giá trị căn bản trong triết học của người thầy cũ.
Sau này, vua Philip II của Macedonia (trị vì 359-336 TCN) thuê Aristotle làm gia sư cho con trai mình, chính là Alexander Đại đế (356-323 TCN). Aristotle gây ấn tượng mạnh tới vị hoàng tử trẻ. Alexander luôn mang theo các tác phẩm của Aristotle trong mỗi chiến dịch và khi chinh phạt Đế quốc Ba Tư, ông đã giới thiệu triết học Aristotle đến khắp phương Đông. Nhờ đó, học thuyết của Aristotle lan tỏa khắp thế giới thời cổ đại, ảnh hưởng đến triết học cổ đại và trở thành nền móng cho sự phát triển thần học của các tôn giáo Do Thái, Cơ Đốc, và Hồi giáo.